“Chào mừng trở lại với duệ thành Scion London.
SciLo nhớp nhúa thiêng liêng, tù ngục của tôi, mái ấm của tôi.
London – London đẹp đẽ, bất tử – chưa bao giờ chỉ đơn giản là một “thành phố”. Nó đã, và vẫn đang là một sinh vật có sức sống, có hơi thở. Nó giấu kín những bí mật trong thân thể mình, chỉ có những kẻ điên rồ hoặc những người xứng đáng mới có thể tìm ra được.
Trước kia đã có lúc tôi thích thú lao mình vào cái mê cung ấy, thích thú sống trong cảnh thối nát của nó. Trước kia tôi chẳng phải nghĩ ngợi gì mỗi khi ra ngoài, bất chấp đội Vệ Đêm đi tuần trên phố. Tôi kiểm soát được cuộc đời hai mặt của mình, cũng như nhiều thấu thị khác. Nhưng giờ tôi đã biết tôi đang sống trong một thế giới giả tạo, nơi những kẻ điều khiển rối ẩn mình trong bóng tối…”