Nhà thơ Chế Lan Viên (23.10.1920 – 19.06.1989) họ tên thật là Phan Ngọc Hoan, quê ở Cam Lộ, tỉnh Quảng Trị, sinh ra trong một gia đình viên chức; lớn lên và đi học ở Quy Nhơn. Sau khi học hết trung học, ông đi dạy tư. Sau 1945, ông hoạt động văn nghệ và báo chí ở liên khu IV. Sau chín năm kháng chiến chống Pháp 1954, ông về Hà Nội, hoạt động trong các ban lãnh đạo đoàn thể văn hóa văn nghệ và là đại biểu Quốc hội.
Chế Lan Viên xuất hiện như một nhà thơ mới với tập Điêu Tàn (1937) mà bài tựa đồng thời là tuyên ngôn của “Trường Thơ Loạn”. Ông tiếp tục sáng tác cho đến cuối đời với các tập thơ chính đã cho in: Gửi các anh (1954), Ánh sáng và phù sa (1960), Hoa ngày thường, Chim báo bão (1967), Những bài thơ đánh giặc (1972), Đối thoại mới (1973), Hát theo mùa (1977), Hoa trên đá (1984). Một số sáng tác được công bố sau khi mất trong các cuốn sách nhan đề Di Cảo Thơ (Tập 1: 1992; Tập 2: 1993).