Từ sau chuyến đi săn mùa đông, Quân Huyền Kiêu tỏ thái độ thờ ơ với Thẩm Ngọc, hoàn toàn không quan tâm, để ý đến y nữa. Mặc cho y đã lấy hết can đảm để đi gặp hắn, dâng tặng hắn tất cả tấm lòng mình, nhưng thứ y nhận lại chỉ là sự khinh thường.
“Mãi sau này y mới hiểu, kẻ càng nịnh nọt lấy lòng người khác, thì càng rẻ rúng xiết bao…